词语词典网 >诗词古文>浪淘沙原文和赏析
年事夕阳红。
霜满髯丛。
摩挲苍藓石婆翁在京口夹冈。
能见几人曾百岁,一笑书空。
回首棣华中。
消得春浓。
平生心事两惺忪。
杖屦相从须放密,山月溪风。

《浪淘沙》的网友点评

赏析

làng táo shā
浪淘沙

nián shì xī yáng hóng.
年事夕阳红。
shuāng mǎn rán cóng.
霜满髯丛。
mā sā cāng xiǎn shí pó wēng zài jīng kǒu jiā gāng.
摩挲苍藓石婆翁在京口夹冈。
néng jiàn jǐ rén céng bǎi suì, yī xiào shū kōng.
能见几人曾百岁,一笑书空。
huí shǒu dì huá zhōng.
回首棣华中。
xiāo de chūn nóng.
消得春浓。
píng shēng xīn shì liǎng xīng sōng.
平生心事两惺忪。
zhàng jù xiāng cóng xū fàng mì, shān yuè xī fēng.
杖屦相从须放密,山月溪风。

译文注释

《浪淘沙》的诗词大意

年事夕阳红。
霜满髯丛。
抚摸苍藓石婆公公在京口夹冈。
能见到多少人曾百岁,一个笑话书空。
回首棣华中。
消得春浓。
平生心里事两个清醒忪。
杖鞋相从必须放秘密,山月溪风。
* 以上翻译来自百度翻译(AI),仅供参考